Thông thường, khi các bài văn của học sinh được chia sẻ lên mạng, chúng ta thường bắt gặp những câu chữ hồn nhiên, chân thành, khiến người lớn không khỏi mỉm cười thích thú. Tuy nhiên, có một bài văn của một học sinh lớp 6 khi được chia sẻ lại chỉ làm người ta muốn rơi nước mắt vì xót xa.
Với chỉ vỏn vẹn 9 dòng ngắn gọn, một bài viết của cậu học sinh lớp 6 đã khiến cả thầy giáo lẫn cộng đồng mạng xúc động sâu sắc. Điều đặc biệt hơn cả, bài văn không chỉ nhận được điểm 10 tròn trĩnh từ giáo viên mà còn khiến thầy giáo dạy văn phải rơi nước mắt ngay từ những dòng đầu tiên. Đề tài bài viết là “tả về mẹ của em,” và dưới đây là bài văn đầy cảm xúc của em:
“Em xin lỗi. Em chỉ là đứa trẻ mồ côi.
Em sinh ra không được may mắn như bạn bè cùng trang lứa. Vì sinh ra em, mẹ em đã ra đi trong sự dày vò của căn bệnh ung thư hiểm ác.
Em chỉ thấy mẹ qua giấc mơ, lời bố kể và bức ảnh đen trắng được đặt trên bàn thờ.
Trong trái tim em, mẹ luôn là người phụ nữ đẹp nhất thế gian, mặc dù chỉ qua tưởng tượng.”
Những dòng văn ngắn ngủi ấy chứa đựng nỗi đau sâu thẳm, chạm đến trái tim của tất cả những ai đọc qua. Thật sự, không có nỗi bất hạnh nào đau đớn hơn việc một đứa trẻ phải sống mà không có mẹ ngay từ khi chào đời. Cậu bé không thể biết mẹ mình trông như thế nào, không thể cảm nhận hơi ấm của vòng tay mẹ, không được nghe tiếng mẹ ru hay nhìn thấy ánh mắt yêu thương. Tất cả những gì em có chỉ là trí tưởng tượng, lời kể của cha và một bức ảnh trắng đen trên bàn thờ.
Dẫu không được lớn lên trong vòng tay của mẹ, cậu bé vẫn giữ trong lòng hình ảnh mẹ như một biểu tượng của vẻ đẹp và tình yêu bất diệt. Câu văn ngắn nhưng chứa chan tình cảm “mẹ luôn là người phụ nữ đẹp nhất thế gian” không chỉ thể hiện lòng biết ơn của em mà còn nói lên sự trưởng thành, hiểu chuyện và trái tim ấm áp của một đứa trẻ chịu nhiều thiệt thòi.
Qua bài viết, có thể hình dung rằng mẹ của em là một trong những người phụ nữ đã hy sinh mạng sống của mình để con được sinh ra. UT đặc biệt khi xảy ra ở phụ nữ mang thai, là một căn bệnh tàn nhẫn. Nhiều người mẹ, khi đối mặt với lựa chọn giữa việc điều trị để cứu bản thân hoặc giữ lại mạng sống cho đứa con trong bụng, đã chọn hy sinh chính mình. Sự hy sinh ấy là minh chứng hùng hồn cho tình yêu vô điều kiện của một người mẹ.
Những người đọc bài viết này đều không khỏi xót xa trước hoàn cảnh của cậu bé. Nỗi đau của một đứa trẻ mồ côi mẹ từ lúc mới chào đời là điều không thể diễn tả bằng lời. Sự thiếu vắng vòng tay yêu thương, ánh mắt dịu dàng và những lời âu yếm của mẹ để lại một khoảng trống lớn trong tâm hồn em. Nhưng chính trong nỗi đau đó, tình yêu và hình ảnh mẹ lại trở nên bất tử, sống mãi trong tâm trí và trái tim của cậu.
Mẹ là người luôn đồng hành cùng con, từ khi con cất tiếng khóc chào đời cho đến khi trưởng thành. Dù con sai lầm hay gặp khó khăn, tình mẹ vẫn bao dung và trọn vẹn. Với cậu bé trong bài văn, mẹ chính là biểu tượng của tình yêu không biên giới, dù em chưa bao giờ thực sự được cảm nhận điều đó trong thực tế.
Bài văn ngắn gọn nhưng đã chạm đến trái tim của mọi người. Nó nhắc nhở chúng ta về giá trị to lớn của tình mẫu tử và sức mạnh của sự hy sinh. Đôi khi, chỉ cần một vài dòng chữ cũng đủ để lay động cả thế giới, bởi nó chứa đựng những cảm xúc chân thật và sâu sắc nhất.